Mùi cà phê trên áo

Ảnh: Bí ngô.

Mình không biết uống cà phê nhưng lại rất thích mùi cà phê. Vui thay, bạn bè xung quanh mình ai cũng thích cà phê và nhiều người trong đó am hiểu khá tốt về cà phê. Thi thoảng gặp nhau mình hay hỏi vài câu về cà phê, họ liền sẽ trả lời cho mình nhiều câu về loại hạt nào đó, cách uống nào đó, dư vị nào đó… Nhưng mình sẽ mơ màng ngay và chỉ nhớ về cái nhăn mặt của họ, nụ cười của họ, hoặc giọng nói của họ. Cà phê thật nhiều loại nên mình không nhớ hết. Mình chỉ nhớ về cảm giác của mình khi ở bên cạnh những người mình thấy thú vị thôi. 

Trưa nay mình vừa ngồi làm vừa đánh đổ cà phê sữa lên áo. Mùi cà phê cứ thi thoảng bay lên mũi mình. Mình thấy khá hay, cũng xem như giữa giờ thay mùi nước hoa mới. Rất sáng tạo và lại là một thứ mùi dễ chịu, không làm phiền khứu giác người khác. Nghĩ đến việc có ai đó đi ngược chiều gió và quay lại níu áo mình để hỏi: “Em ơi em, em là tín đồ của cà phê hả?”, chắc mình phì cười. Em chỉ là một cô gái mê thích những tín đồ của cà phê thôi.

Nghĩ rộng ra, thì những điều thất ý trong cuộc sống cũng không phải là họa. Trái lại, đó là may mắn. Quay lại câu chuyện về vệt cà phê trên áo, nó khiến mình chú ý hơn về kích thước của miệng ly như thế nào là phù hợp với mình. Ngoài ra còn nhắn nhủ với mình rằng hương cà phê khi thoang thoảng chút ít sẽ làm mình say mê, nhưng bám dính không rời sẽ khiến mình có chút căng thẳng. Rốt cuộc, nước lọc hoặc trà nóng vẫn là điều phù hợp với mình nhất.

Cổ nhân có câu:

Họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của mối họa.

Sao hôm nay mình lại có nhã hứng kể chuyện trên blog thế nhỉ? Tại mình thấy trong lòng bình yên. Dạo này mình không trang điểm thường xuyên nữa (dù trước đây cũng chẳng thường trang điểm mấy), chỉ còn dùng kem chống nắng và son môi. Son môi cũng là thấy cây nào thì dùng cây đấy, không quan trọng màu sắc hay thương hiệu. Kem nền cũng không cần thiết vì da dạo này rất ổn, mịn màng lại đều màu. Lông mày không cần kẻ vì tự nhiên đã đậm và dài tới đuôi mắt. Má hồng khi thoảng quệt vài đường, ửng hồng một chút, nhưng cũng không quan trọng vì nắng – gió và nụ cười của mình nhuộm màu má tự nhiên nhất.

“Lòng vui như áo mới” là cảm giác của mình trong những tháng ngày này. Làm gì cũng thấy hài lòng, thậm chí có ngày về nhà lúc hơn 9h tối cũng đi mua đồ ăn rồi lụi cụi nấu cơm để hôm sau mang đi làm, vậy mà vẫn vui. Nó là thứ hân hoan lan tỏa như một cú lia sỏi trê mặt hồ tĩnh lặng, như gió thoảng nhành lá, như một cử chỉ chạm nhẹ của ngón trỏ trên cánh hoa vừa bung nở. Đó là những niềm vui chân thực, xuất phát từ trong tâm, hài hòa với vạn vật xung quanh. Nếu có điều gì đó khuyết vỡ, mình sẽ tìm cách bổ sung cho tròn đầy. Nếu mình là một quả bóng, bị ném thật mạnh xuống sàn nhà, thì càng ném mạnh lực nẩy sẽ càng cao.

https://www.ganjingworld.com/video/1gnc3tal26551nrPscdUMhkyU1is1c

Bạn nghĩ mình sẽ làm gì khi áo vương mùi cà phê, sẽ chạy về ngay để thay áo chăng? Hay sẽ hài hước khoe với mọi người về mùi hương mới ngày hôm nay? 

Related posts

Những ngày xanh [dương] trong một cuộc đời màu hồng

Hình film: Biển Lý Sơn

Cảm ơn cuộc sống mỗi ngày